Một trong những công việc yêu thích của mình
Tiếc là giờ năm thứ 6 rồi, phải hạn chế để giữ sức mà học. Kiếm được bài này, đưa lên cho vui. Có điều nó không có hùng khí lắm, người ta khó mà thấu được cảm giác của người phụ mổ. Nhưng mà thôi, nói nhiều lại bị mắng mất, có làm được thơ đâu mà cứ chê mãi 
Nhớ cái lúc đứng phụ bên bàn mổ
Tay cầm pince và một tay kéo Van
Hò dô ta cho phẫu thuật viên làm
Lưng ướt đẫm, nhưng tay không được bỏ
Nhớ cái lúc đứng phụ bên bàn mổ
Mắt liếc nhìn và miệng gọi Disqué
Cầm được “nó” tự nhiên thấy oai ghê
Cứ như thể phẫu thuật viên chính ý
Nhớ lúc đứng phụ mỏi chùn chân ý
Mắt lim dim vì quá giấc ngủ trưa
Rất mong muốn có một bàn tay “thừa”
Xoa dịu đi cái mệt mỏi đang đến
Và cứ phụ, hết chân rồi lại đến
Bụng, ngực, đầu, tất tật đều có ngay
Đứng phụ mổ tưởng chừng suốt đêm ngày
Mong có dịp được lên làm mổ chính.