1. Trang chủ

    image
    Trang chủ
  2. Ảnh

    image
    Ảnh
  3. Bài viết

    image
    Bài viết
  4. Về tôi

    image
    Về tôi
  5. Liên kết

    image
    Liên kết

Danh ngôn sống đẹp

Pu Pu - Kal Kally - Seperator

Khi biết tha thứ bạn sẽ mỉm cười nhiều hơn, biết cảm nhận sâu sắc và dễ thông cảm với người khác.



Khuyết danh

 5 người thích      Thích

Danh ngôn hành động

Pu Pu - Kal Kally - Seperator

Có điều gì đáng buồn hơn công việc không được hoàn thành không? Có chứ, công việc chưa bao giờ được bắt đầu.


Can anything be sadder than work left unfinished? Yes, work never begun.


Christina Rossetti

 31 người thích      Thích

23/12

2014

Nhớ Sài Gòn

     

     Ngày còn nhỏ, Sài Gòn là công viên Đầm Sen với những mô hình khủng long, một hình thức ăn theo bộ film nổi tiếng Công viên kỷ Jura của Steven Spileberg. Mặc dù chẳng thể sống động như trong film thì những mô hình này đã quá đỗi hấp dẫn với một đứa trẻ mới lên 9, lên 10 là tôi khi ấy.

     Lớn lên, Sài Gòn lại là nơi lưu giữ những di tích của nền văn hoá vốn thuộc về một thể chế đã từng tồn tại trên đất nước tôi. Bỏ qua bất đồng về mặt chính trị, không thể phủ nhận nền văn hoá ấy đã có những thành tựu nhất định, khiến một kẻ hậu sinh như tôi không thể không ngưỡng mộ và mong muốn tìm hiểu sâu hơn.

     Cuộc sống cứ thế tiếp diễn, và thời gian trôi thật nhanh, để rồi khi lần đầu tiên đặt chân xuống sân bay Tân Sơn Nhất, tôi chợt nhận ra mong muốn được vào Sài Gòn của mình lưu giữ cũng đã 20 năm rồi.

     Tôi ở tại một khách sạn nhỏ trên đường Võ Văn Tần, cách Nhà thờ Đức Bà tầm 10 phút đi bộ. Đây cũng là điểm đến ưa thích của tôi, vừa vì không cần đi quá xa tôi cũng tới được vài địa điểm nổi bật của Sài Gòn: Nhà thờ Đức Bà, Bưu điện thành phố, dinh Độc Lập, hồ Con Rùa..., vừa vì ở đây có cafe bệt Hàn Thuyên, đặc trưng của Sài Gòn.

     Cafe bệt nghĩa là sau khi bạn dừng chân và an toạ trên lề đường hay ghế đá, sẽ có một vài người với thùng xốp nhỏ, hay đôi quang gánh tới và hỏi bạn muốn uống gì. Lấy đồ, trả tiền xong, bạn sẽ nhận lại ly cafe hay nước giải khát mà nhâm nhi tán gẫu với bạn bè, hay ngồi đó ngắm dòng người ngược xuôi mà ngẫm cái sự đời. Tự do và thoải mái hơn trà chanh Nhà thờ hay ngồi ăn gánh hàng rong ngoài Hà Nội nhiều.

     Ngoài cafe bệt, tôi còn được dẫn đi hai nơi khác, đều nằm ở tầng thượng khu chung cư cũ, trong đó có một khu hình như được xây từ trước năm 1975. Quán chỉ là một căn phòng, hai mặt có cửa lớn toàn kính nhìn ra quảng trường rộng, làm tôi liên tưởng đến căn gác của mấy tay nghệ sĩ trong các film Âu Mỹ. Sáng sáng thức dậy, nhâm nhi cafe và ngắm đường phố ở đây thì thích phải biết. Lại là một mơ ước có vẻ hơi viển vông khác!

     Không thuê được xe máy nên phương tiện di chuyển chính của tôi, ngoài hai chân ra là taxi. Thế nên khó tận hưởng cái cảm giác lang thang nơi này chốn nọ, chui vào hang cùng ngõ hẻm mà khám phá thành phố. Một điều may mắn là lần đi này tôi không bị tắc đường một lần nào, dù cũng đi vào giờ cao điểm và ở khu trung tâm. Lạ nhất là mặc dù đường phố đông chẳng kém gì Hà Nội, nhưng không có cảm giác ngột ngạt khó chịu như thủ đô. Tôi và anh bạn có thử ngồi lý giải, nhưng có lẽ để biết được chính xác thì phải sống lâu hơn ở đây.

     Chuyến đi bị giới hạn khá nhiều vì công việc nên tôi vẫn chưa thể tới thăm nhiều nơi như mong muốn. Có lẽ lần này chỉ nên xem như lời chào tới Sài Gòn của một gã phương Bắc. Vẫn còn quá nhiều điều tôi muốn làm ở đây. Có lẽ hẹn lần sau, chắc chắn sẽ không đến 20 năm đâu, Sài Gòn ạ!

 

View: 2617     Nguồn:          Quay lại


  Gửi phản hồi
Tên:
Email:
Tiêu đề:
Nội dung:


Trang chủ | Ảnh | Bài viết | Về tôi | Login

© 2012 NNSon.com - Xin ghi rõ nguồn khi phát hành lại thông tin.