“…Cảm giác khi đứng trên bục nhận huy chương, cờ Tổ quốc được kéo và Quốc ca vang lên xúc động đến trào nước mắt…”
Câu trích không chính xác này là lời tâm sự của thầy Trắc dạy mình thể dục hồi cấp II. Tất nhiên, mình chẳng phải học trò cưng gì của thầy, có khi còn bị ghét nữa, nhưng đó lại là chuyện khác. Trong trí tưởng tượng của một đứa trẻ khi ấy, hình ảnh câu nói kia gợi lên có một sức hút lớn đến mức cứ lởn vởn mãi về sau.
Năm 17 tuổi, sau khi chán nản với việc học và lao vào tập như điên, mình được gọi đi đánh giải, đồng thời đứng trước quyết định theo thể thao hay về thi Đại học. Bố mẹ tất nhiên chả bao giờ đồng ý chuyện bỏ Đại học, và những câu chuyện buồn về các vận động viên khi hết thời lúc đó khiến mình từ bỏ giải đấu, và cũng đồng thời hiểu rằng hình ảnh bước lên bục huy chương nhìn cờ Tổ quốc, miệng lẩm nhẩm Quốc ca sẽ không bao giờ trở thành hiện thực nữa…
…Tổng kết 2 ngày sinh hoạt của khối Niệu khoa trẻ tại Hội nghị Niệu khoa châu Á 2019, vốn không nghĩ sẽ đoạt giải nên khi người phụ trách đọc “Dr. Son Nguyen Ngoc”, mình chỉ nghe loáng thoáng và nghĩ là nhầm, đến khi tới “from Vietnam Urology – Nephrology Association” và nhìn mình cười, khi ấy mới dám tin là thật. Cảm xúc dâng trào lúc đó có lẽ khó mà sánh được với khi bước lên bục nhận huy chương, mà cũng chẳng có Quốc ca hay Quốc kỳ gì cả, nhưng vẫn là một niềm vui ngập tràn, chỉ thiếu điều nhảy lên giữa hội trường thôi. Nhất là khi kết thúc, được các bạn đồng nghiệp tới từ các nước ra bắt tay chúc mừng, mới lại càng xúc động. Một chuyến đi tuyệt vời, trước khi trở lại chiến đấu!